Người Việt có thói quen tự so sánh mình với những quốc gia về nhất. Những thứ liên quan đến kinh tế chúng ta hay đem so sánh với Mỹ. Văn hoá chúng ta hay đem so sánh với Nhật. Về sách, chúng ta thường hay so sánh với người Do Thái.
Tại sao người Việt lại chưa có văn hoá đọc?
Tôi không nói đó là một ý tưởng thật tồi và kém thực tiễn, bởi vì khi chúng ta modeling những thứ tốt nhất thì tốc độ cải thiện của chúng ta sẽ được tăng nhanh hơn. Nhưng cũng giống như là một gã lương 3 cọc 3 đồng muốn giàu có thì anh ta phải rèn luyện hàng tá những THÓI QUEN TỐT.
“Ý bạn nói đó là thói quen đọc sách?” Bạn tự hỏi.
Đúng, đó chính là chủ đề mà tôi muốn nói!
Nhưng tại sao người Việt lại không có những thói quen văn hoá đọc sách?
Hãy để tôi kể cho các bạn nghe câu chuyện của tôi cách đây nhiều năm. Hồi ấy, người ta cũng nói với tôi như là tôi nói với bạn hiện tại, kiểu như:
“Đọc sách để được thành công hơn.”
“Đọc sách để được thông minh hơn.”
“Đọc sách để được giàu có hơn.”
Vậy là tôi cũng giành dụm được tiền để mua sách. Trên thực tế tôi thích ra hiệu sách, đi đến những quầy sách khác nhau, giở sách lên đọc vài trang, sau đó đem sách về nhà.
VÀ ĐỂ ĐẤY…
Tôi thì không đọc hết những cuốn sách đó. Cuốn thì được 1 chương, cuốn thì được 2 chương, cuốn thì lác đác được vài phần.
Tại vì sao?
Tôi nghĩ lý do đó cũng giống bạn thôi.
Không hứng thú: Cuốn sách có thể gây được hứng thú cho tôi ở một đoạn nào đó. Nhưng mà đa phần tôi sẽ vừa đọc vừa ngáp ngủ, và không hề muốn theo dõi những phần tiếp theo.
Làm việc khác dễ chịu hơn: Tôi thấy những bài báo kích thích hơn, lấy được nhiều thông tin hơn, tôi có thể đọc được cả ngày mà không chán. Tại sao đọc sách lại không hề như vậy nhỉ?
Không hữu ích đối với tôi tại thời điểm đó: Đi lang thang ngoài hiệu sách, tôi không hề thực sự biết rằng mình muốn gì, mình cần gì. Tôi chỉ đi mua sách để trí thức và đẹp nhà. Vậy nên đa phần những cuốn sách này mà tôi mua không hề thực sự hữu ích với tôi.
Cho đến một ngày, cũng là thời điểm đen tối nhất của cuộc đời tôi. Bạn biết đấy, ai cũng có những thời điểm như vậy. Bạn có thể nghĩ đến cái chết, bạn có thể nghĩ đến việc mất tích, hoặc bạn có thể sẽ suy nghĩ tiêu cực cả ngày.
Tôi nhận thấy rằng mình phải làm gì đó giúp ích cho cuộc sống của mình tốt đẹp hơn. Tôi không muốn mình mất ngủ, tôi không muốn bị stress, tôi không muốn những suy nghĩ đó tiêu cực bám quanh đầu 24/7.
Làm thế nào để hình thành văn hoá đọc trong mình?
Nhiều bạn đang hỏi tôi, “Sách anh đang đọc là quyển sách gì?” Hay “Anh đã từng đọc những cuốn sách nào để có được ngày hôm nay?”
Đành rằng chúng ta phải có những cuốn “Best seller”, sách hay thì những người yêu sách cần phải được đọc. Nhưng đa phần thì bạn sẽ giống tôi, bạn sẽ chỉ muốn đọc trong những cuốn mà mình cần, hoặc là nghĩ rằng nó hữu ích cho mình.
Có 1 lần tôi đã liệt kê ra được danh sách những cuốn mình đọc. Nhưng ngay cả sau khi bấm nút gửi, tôi đã nhận thấy nó chả có gì phù hợp với bạn chút nào cả.
Sách không phải đọc để giải trí, không phải đọc để lấy thông tin mà sách là tri thức và giáo dục. Vậy nên nếu học môn mà bạn không muốn, TỐT NHẤT THÌ ĐỪNG ĐỌC. Theo học Đại Học, tôi nghĩ rằng bạn đã có nhiều trải nghiệm với việc này rồi. Đôi khi thì bạn ép mình phải làm gì đó, nhưng nếu đó không phải là việc bạn muốn, tốt nhất đừng làm.
Đặt mục tiêu đọc sách cho mình
Theo số liệu từ 2013, một người Mỹ trưởng thành đọc được khoảng 12 cuốn mỗi năm, tôi sẽ lấy số liệu này để áp dụng với bạn luôn.
Trung bình 1 cuốn sách dày 300 trang, 12 cuốn sách tương đương với 3.600 trang tất cả. Một năm chúng ta có 365 ngày thì như vậy chỉ cần mỗi ngày bạn đọc 10-11 trang sách là 12 cuốn sách đã ở trong đầu bạn 1 năm.
10 trang sách chỉ tương đương với 1 chương nhỏ, nó chỉ tiêu tốn của bạn thời gian 10 – 12 phút đọc. Mục tiêu thật quá dễ dàng phải không nào? Văn hoá đọc xuất phát từ đây.
Tất nhiên ban đầu mục tiêu của bạn chỉ nên là đơn giản như vậy. Sau khi đọc trọn vẹn 1 cuốn, 3 cuốn, rồi 7 cuốn, 10 cuốn, bạn sẽ bắt đầu cảm thấy không muốn bỏ dở những cuốn sách mình đang đọc nữa.